饮鸩止渴
《饮鸩止渴》成语故事
“饮鸩止渴”典出《南朝宋·范晔·后汉书·卷四十八·霍谞传第三十八》:“光衣冠子孙,径路平易,位极州郡,日望征辟,亦无瑕秽纤介之累,无故刊定诏书,欲以何名?就有所疑,当求其便安,岂有触冒死祸,以解细微?譬犹疗饥于附子,止渴于鸩毒,未入肠胃,已绝咽喉,岂可为哉!”
东汉时,有人于大将军梁商之前,诬告霍谞之舅父宋光,私自删改朝廷诏书,光为此而入狱。时年仅十五岁之霍谞上书予商,为光辩白。书曰:“光位极州长,素来奉公守法,无纤介之罪,纵于诏书有所存疑,亦不敢冒死而擅改。犹如人在饥时,以毒草来充饥;而于渴时,饮鸩酒以解渴,甫一沾唇,未入腹中,已告命丧,焉可为哉?”商阅书后,甚觉有理,呈于皇上。未几,光免罪获释。
相关成语故事
- yī sī bù gǒu一丝不苟
- kuān měng xiāng jì宽猛相济
- zhī hū zhě yě之乎者也
- xíng yǐng xiāng diào形影相吊
- hán dān zhòng bù邯郸重步
- bàn lù chū jiā半路出家
- sān gù cǎo lú三顾草庐
- dàn zhuāng nóng mǒ淡妆浓抹
- jué shèng qiān lǐ决胜千里
- gǎn ēn tú bào感恩图报
- zhí dǎo huáng lóng直捣黄龙
- dà shù jiāng jūn大树将军
- lǎo xiū chéng nù老羞成怒
- lǎo tài lóng zhōng老态龙钟
- wàng chén bù jí望尘不及
- chū kǒu chéng zhāng出口成章
- hào lìng rú shān号令如山
- zhèn bì yī hū振臂一呼
- hǔ tóu shé wěi虎头蛇尾
- chū lèi bá cuì出类拔萃
- rú huǒ rú tú如火如荼
- yuǎn shuǐ bù jiù jìn huǒ远水不救近火
- yī kuí yǐ zú一夔已足
- shēng míng láng jí声名狼藉
- bǔ tiān yù rì补天浴日
- fù chē zhī jiè覆车之戒
- měi rú guān yù美如冠玉
- bó ér bù jīng博而不精
- yīn shì lì dǎo因势利导
- cāo máo rù shì操矛入室
- tūn zhǐ bào quǎn吞纸抱犬
- qiān jīn zhī zǐ千金之子
- bù móu ér hé不谋而合
- yǐ lín wéi hè以邻为壑
- fèng máo lín jiǎo凤毛麟角
- yuē fǎ sān zhāng约法三章
- miè cǐ zhāo shí灭此朝食
- bù hán ér lì不寒而栗
- jiàn yì yǒng wéi见义勇为
- lǜ yī shǐ zhě绿衣使者